Tổng Hợp

Kinh Nghiệm Du Lịch Chiang Mai Ở Đâu, Đi Đâu Và Chơi Gì? Chiang Mai (Thành Phố)

Bài dự thi Cuộc thi viết và chia sẻ về du lịch “Tự Do Khám Phá – Theo cách bạn muốn” của bạn Lưu Phương Nhung về chuyến đi lạc vào xứ cổ tích ở Chiang Mai.

Bài dự thi Cuộc thi viết và chia sẻ về du lịchcủa bạn Lưu Phương Nhung về chuyến đi lạc vào xứ cổ tích ở Chiang Mai.

Bạn đang xem: Chiang mai ở đâu

Hồi nhỏ mình hay tưởng tượng mình là công chúa. Quấn quanh người bằng mấy cái chăn xô mẹ may, lấy ca múc nước đội đầu, lấy giấy màu dán đầy mặt như thổ dân (chụy thích style hoang dại từ nhỏ hehe). Rồi, chụy ưỡn ẹo đi tới đi lui trong nhà, chụy tự nói chuyện một mình như thể vương quốc xung quanh là của chụy. Cho đến khi xem phim Tangled, chụy lại tưởng tượng ở đâu đó xa xôi, cứ đến sinh nhật mình, người dân lại thả đèn trời, để một ngày không xa, công chúa của họ sẽ tìm đường quay về. Vì lẽ đó, sau khi tìm kiếm những địa điểm yêu thích cho chuyến đi lần này, Chiang Mai được lựa chọn là nơi để chụy quay trở về vương quốc ấy, trong Lễ hội Loy Krathong và Lễ hội Yee Peng hehe.
Chỉ tiếc là sinh nhật mình vào tháng 2, việc công chúa tới Chiang Mai vào tháng 11 thì có gì đó sai sai. Cho nên lần này, mình sẽ dành điều đặc biệt này cho sinh nhật của con bạn thân-ai-nấy-lo của mình. Có điều thật nghiệt ngã, mục đích nó đến Chiang Mai đơn giản chỉ để…ĂN cho thỏa sức heo của nó thôi. Nhưng không sao, mình vẫn sẽ thả đèn hoa đăng và đốt đèn trời để mừng sinh nhật nó, mong cho những điều buồn phiền sẽ trôi đi, mong nó luôn khỏe mạnh và mọi điều ước của nó sẽ thành hiện thực trong năm mới. Đây cũng là ý nghĩa của Lễ hội Loy Krathong và Lễ hội Yee Peng đấy. Không biết nó có biết ý tưởng của mình không cho đến khi nó đọc được những dòng này haha.
*
Chiang mai đón mình bằng một không khí náo nhiệt khủng khiếp, âm nhạc rộn ràng, tưng bừng khắp nơi, đèn lồng lung linh đủ sắc màu, khách du lịch từ khắp nơi đổ về cười nói xôm tụ. Uhmmmm, công chúa về là phải thế chứ lị hihhi. Đọc trong lịch trình lễ hội mà khách sạn phát mới biết người ta đang tổ chức múa hát ở phố cổ để mở màn cho mùa lễ hội năm nay, mọi người sau đó sẽ đổ về phía hai bên bờ sông Ping để thả đèn hoa đăng cho Lễ hội Loy Krathong. Có điều, do đã mệt lử sau 2 chuyến bay nên đứa nào đứa đấy đều lăn ra ngủ như chết.
Buổi sáng hôm sau, tụi mình thuê tìm một chiếc xe máy cách khách sạn khoảng 7 phút đi bộ. Người chủ xe nói với bạn mình: “Ê mày có bằng lái quốc tế chưa? Không có hả, Police bắt đấy, phạt 500 bath nhé. Chúc mày không bị bắt nhé hehe”. Dù biết vậy nhưng con mập vẫn rất tự tin, hăm hở chở mình lao vun vút con xe Click quèn trên đường như thể đường này là của nó. Chưa đầy 10 phút sau, cảnh sát đã hốt hai đứa cùng với rất nhiều xe khác vào để kiểm tra bằng lái. Mặt đứa nào đứa đấy cũng ngu cả ra, trông con mập là có vẻ ngu nhất. Lẽ dĩ nhiên là cuối cùng nó cũng phải đóng phạt thôi nhưng vì cảnh sát ở đây lịch sự và dễ thương quá nên có vẻ nó rất hớn hở khi được đóng phạt. Có giấy phạt này (hình dưới) thì anh em chạy thoải mái trong 3 ngày tiếp theo mà không sợ bị phạt tiếp nhé.
Dân du lịch đến Chiang Mai chủ yếu tập trung ở khu vực phố cổ. Khu vực phố cổ nhỏ bé lắm, khu vực này được gói gọn trong một ô vuông ngay ngắn trên bản đồ và bao quanh bởi hào nước khép kín. Xung quanh ô vuông ấy là các tàn tích còn sót lại của đất nước thời cổ xưa. Chỉ cần đi bộ khoảng 3 tiếng đồng hồ thôi là cũng đủ để thuộc hết các ngõ ngách ở đây rồi. Các dải đèn lồng được treo khắp nơi lấp lánh đủ màu sắc. Vào buổi tối, đèn lồng thắp sáng dọc các con phố, chùa chiền như để dẫn dắt người lữ hành về với cội nguồn của sự linh thiêng.
*
*
Điểm đến tiếp theo của mình ở Chiang Mai là ngôi làng Baan Kang Wat cách trung tâm Chiang Mai khoảng 10 km. Đây là một khu phức hợp các cửa hàng nhỏ bày bán đồ handmade, quán café hay các phòng trưng bày các sản phẩm thủ công truyền thống của Thái Lan, các sản phẩm handmade độc đáo. Những bạn nào đam mê phong cách vintage, zakka như mình thì không thể nào không ghé thăm để có được những shoot hình sống ảo nhé.
*
*
7 giờ tối, khách du lịch bắt đầu tụ tập tại cầu Nawarat để thả đèn trời. Khi nhìn thấy những chiếc đèn trời đầu tiên được thả lên, tim mình bắt đầu đập loạn xạ, mình kéo con mập chạy thật nhanh về phía cầu. Vừa đi mà vừa ngước mắt lên trời mà nhìn nên mình lỡ chân đạp trúng đèn của một bạn nước ngoài. Bạn tiu nghỉu, buồn thiu nhìn cái đèn rách nhưng vẫn từ chối lịch sự khi mình đề nghị mua đền cho cái khác. Chỉ có điều mình đang lo lắng nhìn quanh xem bán chỗ nào vì xung quanh người người chen lấn, nhà nhà xô đẩy thì một bạn gái xuất hiện như một thiên thần đưa luôn cái đèn của bạn ấy cho bạn trai kia và bảo rằng: “Bạn cứ lấy đèn mình đốt đi, mình định đốt mà đông quá nên mình cũng sợ, cứ đốt đi, mình nhiều đèn lắm”. Mọi người sau đó cười nói chào hỏi vui vẻ và chẳng ai quan tâm cái đèn bị rách nữa, mọi điều buồn phiền dường như đã tan biến.
Tiếng nhạc truyền thống của người Thái bắt đầu cất lên, tiếng trống rộn ràng, rạo rực nhanh dần, nhanh dần khiến người ta lại càng cảm thấy hồi hộp. Và khi nhìn thấy hàng trăm, hàng nghìn chiếc đèn trời cùng nhau từ từ bay lên, một cảm giác xúc động như vỡ òa đến nỗi tí nữa thì mình khóc. Cứ như vừa lạc vào thế giới cổ tích và cứ ngỡ như hàng tram, hàng nghìn ngôi sao đang đua nhau sáng lấp lánh khiến cho bầu trời trở nên lung linh huyền ảo. Mình chưa bao giờ thấy bầu trời đêm nào kỳ diệu và đẹp đến nhường ấy. Vội vàng lấy điện thoại ghi lại nhưng có lẽ chẳng thể nào diễn tả được hết vẻ đẹp ấy, chỉ còn biết gắng nhìn thật lâu để ghi nhớ từng khoảnh khắc này.
Địa hình Chiang Mai đồi núi trập trùng nên không thiếu các trò chơi cảm giác mạnh cho các bạn muốn đo lường mức độ lì lợm và dũng cảm của mình. Con mập nó thích trượt zipline nên nó book tour Jungle Flight Zipline trên angiangtourism.vn, dành trọn nửa ngày hôm sau theo người ta vào rừng để nó được làm Tarzan.
Trượt Zipline là một hoạt động hết sức thú vị nhé. Ở đó tụi mình được đu dây qua các địa hình khác nhau với đường trượt zipline dài nhất là 1000m và zipline siêu tốc là 1,100m. Khi book tour này, đơn vị tổ chức sẽ có xe đưa đón tại khách sạn nên khá yên tâm khoản đi lại. Cảm giác được bay trên các ngọn cây và phóng tầm mắt ra xa thấy núi rừng trùng trùng điệp điệp thích lắm. Con mập cùng mấy người trong đoàn ngẫu hứng hú hét ầm ĩ, làm náo động cả một vùng trời nơi đây. Có vẻ việc làm Tarzan khiến nó thích thú lắm.
Kết thúc buổi đi chơi đấy, cứ tưởng thời gian sau đó sẽ thật trọn vẹn, nhưng không ngờ một sự cố xảy ra làm chùn bước các chiến sỹ.
Số là mãi đến 4h chiều hôm đó, hai đứa mới đon đả ra tiệm 7Eleven mua vé Green Bus để hôm sau đi Chiang Rai thì mới tá hỏa là hết vé. Lễ hội thì làm gì còn vé cho mà đi khi không đặt trước cơ chứ. Thế là trong một nốt nhạc, đủ thể loại plan B, C, D, E… được vẽ ra, nào là taxi, grab, Songthaew nhưng giá quá đắt. 
Định đến khu One Nimman để chụp hình sống ảo nhưng rồi vì cái plan B, C, D, E…kia cứ cuốn đi nên chả đứa nào có tâm trí đâu mà chụp với choẹt. Trên đường chạy về do bấn loạn hay sao mà chạy lạc luôn ra đường cao tốc trong tình trạng điện thoại hết pin và không tìm được đường về. Vừa thoát được cái đường cao tốc đó, gần về đến nhà thì cảnh sát chặn hết mọi nẻo đường để nhường đường cho đoàn diễu hành. Ôiii, 2 tiếng tiếp theo là anh phóng con xe, lao vun vút như một con điên trên khắp các nẻo đường Chiang Mai để tìm đường về vì anh quyết phải xem được diễu hành cho bằng được, vớt vát lại cái buổi tối không trọn vẹn này. Cuối cùng, sau bao vất vả, hai đứa thì cũng về kịp để tận hưởng được sự lộng lẫy và náo nhiệt của các đoàn diễu hành.

Xem Thêm :   Ăn gì ở Đà Lạt? Gợi ý những địa điểm nổi tiếng không nên bỏ qua

Xem thêm :  Hướng dẫn chi tiết cách làm sub bằng Aegisub cho người mới

Hồi nhỏ mình hay tưởng tượng mình là công chúa. Quấn quanh người bằng mấy cái chăn xô mẹ may, lấy ca múc nước đội đầu, lấy giấy màu dán đầy mặt như thổ dân (chụy thích style hoang dại từ nhỏ hehe). Rồi, chụy ưỡn ẹo đi tới đi lui trong nhà, chụy tự nói chuyện một mình như thể vương quốc xung quanh là của chụy. Cho đến khi xem phim Tangled, chụy lại tưởng tượng ở đâu đó xa xôi, cứ đến sinh nhật mình, người dân lại thả đèn trời, để một ngày không xa, công chúa của họ sẽ tìm đường quay về. Vì lẽ đó, sau khi tìm kiếm những địa điểm yêu thích cho chuyến đi lần này, Chiang Mai được lựa chọn là nơi để chụy quay trở về vương quốc ấy, tronghehe.Chỉ tiếc là sinh nhật mình vào tháng 2, việc công chúa tới Chiang Mai vào tháng 11 thì có gì đó sai sai. Cho nên lần này, mình sẽ dành điều đặc biệt này cho sinh nhật của con bạn thân-ai-nấy-lo của mình. Có điều thật nghiệt ngã, mục đích nó đến Chiang Mai đơn giản chỉ để…ĂN cho thỏa sức heo của nó thôi. Nhưng không sao, mình vẫn sẽ thả đèn hoa đăng và đốt đèn trời để mừng sinh nhật nó, mong cho những điều buồn phiền sẽ trôi đi, mong nó luôn khỏe mạnh và mọi điều ước của nó sẽ thành hiện thực trong năm mới. Đây cũng là ý nghĩa của Lễ hội Loy Krathong và Lễ hội Yee Peng đấy. Không biết nó có biết ý tưởng của mình không cho đến khi nó đọc được những dòng này haha.Chiang mai đón mình bằng một không khí náo nhiệt khủng khiếp, âm nhạc rộn ràng, tưng bừng khắp nơi, đèn lồng lung linh đủ sắc màu, khách du lịch từ khắp nơi đổ về cười nói xôm tụ. Uhmmmm, công chúa về là phải thế chứ lị hihhi. Đọc trong lịch trình lễ hội mà khách sạn phát mới biết người ta đang tổ chức múa hát ở phố cổ để mở màn cho mùa lễ hội năm nay, mọi người sau đó sẽ đổ về phía hai bên bờ sông Ping để thả đèn hoa đăng cho Lễ hội Loy Krathong. Có điều, do đã mệt lử sau 2 chuyến bay nên đứa nào đứa đấy đều lăn ra ngủ như chết.Buổi sáng hôm sau, tụi mình thuê tìm một chiếc xe máy cách khách sạn khoảng 7 phút đi bộ. Người chủ xe nói với bạn mình: “Ê mày có bằng lái quốc tế chưa? Không có hả, Police bắt đấy, phạt 500 bath nhé. Chúc mày không bị bắt nhé hehe”. Dù biết vậy nhưng con mập vẫn rất tự tin, hăm hở chở mình lao vun vút con xe Click quèn trên đường như thể đường này là của nó. Chưa đầy 10 phút sau, cảnh sát đã hốt hai đứa cùng với rất nhiều xe khác vào để kiểm tra bằng lái. Mặt đứa nào đứa đấy cũng ngu cả ra, trông con mập là có vẻ ngu nhất. Lẽ dĩ nhiên là cuối cùng nó cũng phải đóng phạt thôi nhưng vì cảnh sát ở đây lịch sự và dễ thương quá nên có vẻ nó rất hớn hở khi được đóng phạt. Có giấy phạt này (hình dưới) thì anh em chạy thoải mái trong 3 ngày tiếp theo mà không sợ bị phạt tiếp nhé.Dân du lịch đến Chiang Mai chủ yếu tập trung ở khu vực phố cổ. Khu vực phố cổ nhỏ bé lắm, khu vực này được gói gọn trong một ô vuông ngay ngắn trên bản đồ và bao quanh bởi hào nước khép kín. Xung quanh ô vuông ấy là các tàn tích còn sót lại của đất nước thời cổ xưa. Chỉ cần đi bộ khoảng 3 tiếng đồng hồ thôi là cũng đủ để thuộc hết các ngõ ngách ở đây rồi. Các dải đèn lồng được treo khắp nơi lấp lánh đủ màu sắc. Vào buổi tối, đèn lồng thắp sáng dọc các con phố, chùa chiền như để dẫn dắt người lữ hành về với cội nguồn của sự linh thiêng.Điểm đến tiếp theo của mình ở Chiang Mai là ngôi làngcách trung tâm Chiang Mai khoảng 10 km. Đây là một khu phức hợp các cửa hàng nhỏ bày bán đồ handmade, quán café hay các phòng trưng bày các sản phẩm thủ công truyền thống của Thái Lan, các sản phẩm handmade độc đáo. Những bạn nào đam mê phong cách vintage, zakka như mình thì không thể nào không ghé thăm để có được những shoot hình sống ảo nhé.7 giờ tối, khách du lịch bắt đầu tụ tập tạiđể thả đèn trời. Khi nhìn thấy những chiếc đèn trời đầu tiên được thả lên, tim mình bắt đầu đập loạn xạ, mình kéo con mập chạy thật nhanh về phía cầu. Vừa đi mà vừa ngước mắt lên trời mà nhìn nên mình lỡ chân đạp trúng đèn của một bạn nước ngoài. Bạn tiu nghỉu, buồn thiu nhìn cái đèn rách nhưng vẫn từ chối lịch sự khi mình đề nghị mua đền cho cái khác. Chỉ có điều mình đang lo lắng nhìn quanh xem bán chỗ nào vì xung quanh người người chen lấn, nhà nhà xô đẩy thì một bạn gái xuất hiện như một thiên thần đưa luôn cái đèn của bạn ấy cho bạn trai kia và bảo rằng: “Bạn cứ lấy đèn mình đốt đi, mình định đốt mà đông quá nên mình cũng sợ, cứ đốt đi, mình nhiều đèn lắm”. Mọi người sau đó cười nói chào hỏi vui vẻ và chẳng ai quan tâm cái đèn bị rách nữa, mọi điều buồn phiền dường như đã tan biến.Tiếng nhạc truyền thống của người Thái bắt đầu cất lên, tiếng trống rộn ràng, rạo rực nhanh dần, nhanh dần khiến người ta lại càng cảm thấy hồi hộp. Và khi nhìn thấy hàng trăm, hàng nghìn chiếc đèn trời cùng nhau từ từ bay lên, một cảm giác xúc động như vỡ òa đến nỗi tí nữa thì mình khóc. Cứ như vừa lạc vào thế giới cổ tích và cứ ngỡ như hàng tram, hàng nghìn ngôi sao đang đua nhau sáng lấp lánh khiến cho bầu trời trở nên lung linh huyền ảo. Mình chưa bao giờ thấy bầu trời đêm nào kỳ diệu và đẹp đến nhường ấy. Vội vàng lấy điện thoại ghi lại nhưng có lẽ chẳng thể nào diễn tả được hết vẻ đẹp ấy, chỉ còn biết gắng nhìn thật lâu để ghi nhớ từng khoảnh khắc này.Địa hình Chiang Mai đồi núi trập trùng nên không thiếu các trò chơi cảm giác mạnh cho các bạn muốn đo lường mức độ lì lợm và dũng cảm của mình. Con mập nó thích trượt zipline nên nó book, dành trọn nửa ngày hôm sau theo người ta vào rừng để nó được làm Tarzan.Trượt Zipline là một hoạt động hết sức thú vị nhé. Ở đó tụi mình được đu dây qua các địa hình khác nhau với đường trượt zipline dài nhất là 1000m và zipline siêu tốc là 1,100m. Khi book tour này, đơn vị tổ chức sẽ có xe đưa đón tại khách sạn nên khá yên tâm khoản đi lại. Cảm giác được bay trên các ngọn cây và phóng tầm mắt ra xa thấy núi rừng trùng trùng điệp điệp thích lắm. Con mập cùng mấy người trong đoàn ngẫu hứng hú hét ầm ĩ, làm náo động cả một vùng trời nơi đây. Có vẻ việc làm Tarzan khiến nó thích thú lắm.Kết thúc buổi đi chơi đấy, cứ tưởng thời gian sau đó sẽ thật trọn vẹn, nhưng không ngờ một sự cố xảy ra làm chùn bước các chiến sỹ.Số là mãi đến 4h chiều hôm đó, hai đứa mới đon đả ra tiệm 7Eleven mua vé Green Bus để hôm sau đi Chiang Rai thì mới tá hỏa là hết vé. Lễ hội thì làm gì còn vé cho mà đi khi không đặt trước cơ chứ. Thế là trong một nốt nhạc, đủ thể loại plan B, C, D, E… được vẽ ra, nào là taxi, grab, Songthaew nhưng giá quá đắt.Định đến khuđể chụp hình sống ảo nhưng rồi vì cái plan B, C, D, E…kia cứ cuốn đi nên chả đứa nào có tâm trí đâu mà chụp với choẹt. Trên đường chạy về do bấn loạn hay sao mà chạy lạc luôn ra đường cao tốc trong tình trạng điện thoại hết pin và không tìm được đường về. Vừa thoát được cái đường cao tốc đó, gần về đến nhà thì cảnh sát chặn hết mọi nẻo đường để nhường đường cho đoàn diễu hành. Ôiii, 2 tiếng tiếp theo là anh phóng con xe, lao vun vút như một con điên trên khắp các nẻo đường Chiang Mai để tìm đường về vì anh quyết phải xem được diễu hành cho bằng được, vớt vát lại cái buổi tối không trọn vẹn này. Cuối cùng, sau bao vất vả, hai đứa thì cũng về kịp để tận hưởng được sự lộng lẫy và náo nhiệt của các đoàn diễu hành.

Xem Thêm :   Mã giảm giá Klook khuyến mãi SỐC

Xem thêm :  Thiết kế web wordpress chất lượng – giá tốt tại VN4U

Xem thêm: Khách Sạn Bảo Nam Cửa Lò ), Khách Sạn Bảo Nam Cửa Lò: Khachsanbaonamcualo

7 giờ sáng, hai đứa rất tự tin có mặt ở bến xe Chiang Mai để chờ đợi một tia sáng xuất hiện. Rồi 1 tiếng, rồi 2 tiếng trôi qua, khi mà hai đứa định bỏ cuộc đến nơi thì con mập phát hiện ra một nhóm mấy bạn trẻ người Việt cũng đang tìm vé đi Chiang Rai. Mình lân la lại hỏi thăm để xem các bạn có muốn góp tiền thuê taxi đi Chiang Rai không. Các bạn bàn bạc hồi lâu thì quyết định cùng đi kiếm chủ xe để hỏi giá. Trong nhóm đó có một bạn biết tiếng Thái nên bạn ấy đã đứng ra trả giá với chủ xe. Sau khi đôi bên đồng ý với giá 3000 bath bao gồm việc đến 2 địa điểm Wat Rong Khun và Wat Rong Sear Tean, cả đám hớn hở leo lên xe thẳng tiến đến Chiang Rai. Không hớn hở sao được vì không tìm cách đến Chiang Rai hôm nay thì tối chỉ có vé ra khách sạn ngàn sao mà ngủ chứ tìm gì được khách sạn giá hữu nghị vào cái mùa lễ hội này.
Ngồi trên xe, được nghe những câu chuyện của các bạn mới thấy rằng các bạn trẻ bây giờ thật độc lập, năng động và quyết đoán. Các bạn chủ động tự đặt mình vào những áp lực đời thường, tự giải quyết nó và biến nó thành kinh nghiệm sống quý báu. Được đi chung với các bạn, được nghe các bạn kể chuyện, được trải nghiệm cùng các bạn là một kỷ niệm đẹp. Gặp được nhau là một cái duyên, được đi cùng nhau một đoạn đường cũng là một cái duyên. Nếu các bạn có đọc được những dòng này, xin được chúc cho các bạn sẽ thực hiện thêm nhiều hành trình mới trong cuộc đời mình, sẽ gặt hái được nhiều thành công và hãy giữ cho ngọn lửa tuổi trẻ luôn cháy mạnh mẽ như vậy nhé.
Ghé qua Wat Rong Khun và Wat Rong Sear Tean rồi mới thấy rằng sao người Thái lại có thể xây những ngôi chùa lộng lẫy và đẹp kinh điển như vậy. Dường như từng chi tiết được tỉ mẩn, chạm khắc bởi đôi tay của một nghệ nhân chứ chẳng phải một công nhân xây dựng bình thường. Đến cả cái nhà vệ sinh ở Wat Rong Khun cũng được xây dựng công phu không kém làm mình cũng lao đầu vào vì tưởng nhầm là một cái đền vàng nào đó.
Buổi tối hôm đấy, mình và con mập thuê được con xe Scoopy đỏ chót, xinh xắn lượn lờ khắp nơi. Đi ngang một cái mall cũ kỹ, thấy dân tình tụ họp đông quá ghé vào xem, hóa ra ở đó người ta tổ chức thi thể hình các mẹ ạ. Lần đầu tiên xem các anh, các chị, cả các bé, cơ bắp cuồn cuồn, người bôi dầu vàng bõng nhẫy, gồng mình khoe chuột đồng với chuột nhà thấy vui vui.
Tiếp theo là vòng qua chợ đêm, lần đầu tiên mình được hòa mình vào không khí một điệu nhảy đường phố. Các ông, các bà, các anh, các chị, các em nhỏ cùng nhau nhảy điệu nhảy truyền thống vòng quanh sân lớn. Mình và con mập hứng chí cũng chạy theo nhảy vài vòng. Người lạ trở thành người quen, người quen trở thành người thân, ai cũng nhìn nhau cười lớn thật gần gũi. Khoảng cách về địa lý, về ngôn ngữ, màu da được dẹp bỏ, nhường chỗ cho sự gắn kết của những nhịp điệu đường phố.
Buổi sáng thứ hai ở Chiang Rai, thời tiết rất đẹp, khô ráo và se se lạnh. Phóng xe trên đường cao tốc vào sáng sớm phải nói là thích lắm. Gió lạnh thổi phà phà phía trước, những tia nắng đầu tiên bắt đầu xuất hiện và đuổi bám theo . Tụi mình quyết định quay lại Wat Rong Sear Tean để ngắm nhìn ngôi chùa này lần cuối. Quả thật, được nhìn bất kỳ ngôi chùa nào vào sáng sớm, khi mà sự tĩnh mịch và nghiêm trang không bị phá vỡ bởi sự ồn ào của hàng trăm khách du lịch, quả thật rất tuyệt vời. Ánh mặt trời bắt đầu chầm chậm len lỏi vào từng ngóc ngách của ngôi chùa, làm hắt lên những hạt óng ánh của những bức tượng sơn thếp vàng. Nước sơn màu xanh dương bỗng toả sáng bóng bẩy, dường như được pha thêm một lớp sơn nhàn nhạt vàng lung linh thật đẹp. Tiếng chuông bắt đầu ngân vang, văng vẳng bốn bề xung quanh. Ước gì nếu có thêm thời gian, mình cũng sẽ quay lại Wat Rong Khun để lại được ngắm nhìn vẻ đẹp huyền bí của ngôi chùa này.
Baan Museum là địa điểm cuối cùng mình đến thăm ở Chiang Rai. Không hiểu sao mình lại cảm thấy giống như mình đang tham quan Bảo Tàng Dân Tộc Học ở Hà Nội haha. Chùa Đen trong Baan Museum cũng rất đẹp. Có điều sự thích thú của mình giảm đi đáng kể khi thấy chỗ nào trong khu bảo tàng này cũng thấy trưng bày hàng trăm bộ da cá sấu, có căn nhà còn treo cả các bộ lông thú hoành tráng và những chiếc túi được làm từ da cá sấu. Mình hi vọng rằng những chú cá sấu đó đã chết vì già chứ không phải bị người ta giết hại để lột da.
Chiều hôm đó mình quay lại Chiang Mai để ngày hôm sau bay về Sài Gòn và kết thúc một hành trình nhiều trải nghiệm mới mẻ và đầy hứng thú. Trên chuyến bay về lại Sài Gòn, nhìn biển mây bồng bềnh ngoài kia và tự hỏi, vào thời gian này năm sau, liệu công chúa sẽ tiếp tục hành trình của mình ở phương trời nào đây hihi.
Dẫu biết rằng bài viết này có thể sẽ mãi chỉ một mình mình biết và nằm gọn gàng trong những trang note trên cái facebook của mình, vốn dĩ cũng chẳng ai thường ghé thăm. Thế nhưng, mình vẫn vui vì mình đã viết ra nó, mình đã thực hiện một phần nhỏ cho câu hỏi mà mình đặt ra với con mập: “Tao…có nên viết một cuốn sách về cuộc đời mình?”. Mình đã từng loanh quanh, luẩn quẩn tìm kiếm những mong muốn thực sự để trả lời cho câu hỏi “Mục đích bạn đến Trái Đất này để làm gì?”. Nhưng rồi nhận ra rằng, mọi ý tưởng sẽ không xuất hiện cho đến khi mình bắt tay vào thực hiện và hoàn thành nó bằng tất cả sự cố gắng, nỗ lực và trách nhiệm của bản thân. Rồi một ngày nào đó, mình sẽ tìm thấy con đường riêng của chính mình. Giống như cuộc thi này, dù không đi được xa hơn như mình mong đợi, nhưng đối với mình, đây vẫn sẽ là một sự khởi đầu cho những trang sách còn lại mà mình sẽ viết nên sau này.

Xem Thêm :   Kinh nghiệm phượt Cần Giờ ngày cuối tuần – Kệ nắng, kệ gió mình cứ đi với nhau thôi

Xem thêm :  Lỗi font trong photoshop – Sửa lỗi tiếng việt trong photoshop

7 giờ sáng, hai đứa rất tự tin có mặt ở bến xe Chiang Mai để chờ đợi một tia sáng xuất hiện. Rồi 1 tiếng, rồi 2 tiếng trôi qua, khi mà hai đứa định bỏ cuộc đến nơi thì con mập phát hiện ra một nhóm mấy bạn trẻ người Việt cũng đang tìm vé đi Chiang Rai. Mình lân la lại hỏi thăm để xem các bạn có muốn góp tiền thuê taxi đi Chiang Rai không. Các bạn bàn bạc hồi lâu thì quyết định cùng đi kiếm chủ xe để hỏi giá. Trong nhóm đó có một bạn biết tiếng Thái nên bạn ấy đã đứng ra trả giá với chủ xe. Sau khi đôi bên đồng ý với giá 3000 bath bao gồm việc đến 2 địa điểm Wat Rong Khun và Wat Rong Sear Tean, cả đám hớn hở leo lên xe thẳng tiến đến Chiang Rai. Không hớn hở sao được vì không tìm cách đến Chiang Rai hôm nay thì tối chỉ có vé ra khách sạn ngàn sao mà ngủ chứ tìm gì được khách sạn giá hữu nghị vào cái mùa lễ hội này.Ngồi trên xe, được nghe những câu chuyện của các bạn mới thấy rằng các bạn trẻ bây giờ thật độc lập, năng động và quyết đoán. Các bạn chủ động tự đặt mình vào những áp lực đời thường, tự giải quyết nó và biến nó thành kinh nghiệm sống quý báu. Được đi chung với các bạn, được nghe các bạn kể chuyện, được trải nghiệm cùng các bạn là một kỷ niệm đẹp. Gặp được nhau là một cái duyên, được đi cùng nhau một đoạn đường cũng là một cái duyên. Nếu các bạn có đọc được những dòng này, xin được chúc cho các bạn sẽ thực hiện thêm nhiều hành trình mới trong cuộc đời mình, sẽ gặt hái được nhiều thành công và hãy giữ cho ngọn lửa tuổi trẻ luôn cháy mạnh mẽ như vậy nhé.Ghé qua Wat Rong Khun và Wat Rong Sear Tean rồi mới thấy rằng sao người Thái lại có thể xây những ngôi chùa lộng lẫy và đẹp kinh điển như vậy. Dường như từng chi tiết được tỉ mẩn, chạm khắc bởi đôi tay của một nghệ nhân chứ chẳng phải một công nhân xây dựng bình thường. Đến cả cái nhà vệ sinh ở Wat Rong Khun cũng được xây dựng công phu không kém làm mình cũng lao đầu vào vì tưởng nhầm là một cái đền vàng nào đó.Buổi tối hôm đấy, mình và con mập thuê được con xe Scoopy đỏ chót, xinh xắn lượn lờ khắp nơi. Đi ngang một cái mall cũ kỹ, thấy dân tình tụ họp đông quá ghé vào xem, hóa ra ở đó người ta tổ chức thi thể hình các mẹ ạ. Lần đầu tiên xem các anh, các chị, cả các bé, cơ bắp cuồn cuồn, người bôi dầu vàng bõng nhẫy, gồng mình khoe chuột đồng với chuột nhà thấy vui vui.Tiếp theo là vòng qua chợ đêm, lần đầu tiên mình được hòa mình vào không khí một điệu nhảy đường phố. Các ông, các bà, các anh, các chị, các em nhỏ cùng nhau nhảy điệu nhảy truyền thống vòng quanh sân lớn. Mình và con mập hứng chí cũng chạy theo nhảy vài vòng. Người lạ trở thành người quen, người quen trở thành người thân, ai cũng nhìn nhau cười lớn thật gần gũi. Khoảng cách về địa lý, về ngôn ngữ, màu da được dẹp bỏ, nhường chỗ cho sự gắn kết của những nhịp điệu đường phố.Buổi sáng thứ hai ở Chiang Rai, thời tiết rất đẹp, khô ráo và se se lạnh. Phóng xe trên đường cao tốc vào sáng sớm phải nói là thích lắm. Gió lạnh thổi phà phà phía trước, những tia nắng đầu tiên bắt đầu xuất hiện và đuổi bám theo . Tụi mình quyết định quay lạiđể ngắm nhìn ngôi chùa này lần cuối. Quả thật, được nhìn bất kỳ ngôi chùa nào vào sáng sớm, khi mà sự tĩnh mịch và nghiêm trang không bị phá vỡ bởi sự ồn ào của hàng trăm khách du lịch, quả thật rất tuyệt vời. Ánh mặt trời bắt đầu chầm chậm len lỏi vào từng ngóc ngách của ngôi chùa, làm hắt lên những hạt óng ánh của những bức tượng sơn thếp vàng. Nước sơn màu xanh dương bỗng toả sáng bóng bẩy, dường như được pha thêm một lớp sơn nhàn nhạt vàng lung linh thật đẹp. Tiếng chuông bắt đầu ngân vang, văng vẳng bốn bề xung quanh. Ước gì nếu có thêm thời gian, mình cũng sẽ quay lạiđể lại được ngắm nhìn vẻ đẹp huyền bí của ngôi chùa này.là địa điểm cuối cùng mình đến thăm ở Chiang Rai. Không hiểu sao mình lại cảm thấy giống như mình đang tham quan Bảo Tàng Dân Tộc Học ở Hà Nội haha. Chùa Đen trong Baan Museum cũng rất đẹp. Có điều sự thích thú của mình giảm đi đáng kể khi thấy chỗ nào trong khu bảo tàng này cũng thấy trưng bày hàng trăm bộ da cá sấu, có căn nhà còn treo cả các bộ lông thú hoành tráng và những chiếc túi được làm từ da cá sấu. Mình hi vọng rằng những chú cá sấu đó đã chết vì già chứ không phải bị người ta giết hại để lột da.Chiều hôm đó mình quay lại Chiang Mai để ngày hôm sau bay về Sài Gòn và kết thúc một hành trình nhiều trải nghiệm mới mẻ và đầy hứng thú. Trên chuyến bay về lại Sài Gòn, nhìn biển mây bồng bềnh ngoài kia và tự hỏi, vào thời gian này năm sau, liệu công chúa sẽ tiếp tục hành trình của mình ở phương trời nào đây hihi.Dẫu biết rằng bài viết này có thể sẽ mãi chỉ một mình mình biết và nằm gọn gàng trong những trang note trên cái facebook của mình, vốn dĩ cũng chẳng ai thường ghé thăm. Thế nhưng, mình vẫn vui vì mình đã viết ra nó, mình đã thực hiện một phần nhỏ cho câu hỏi mà mình đặt ra với con mập: “Tao…có nên viết một cuốn sách về cuộc đời mình?”. Mình đã từng loanh quanh, luẩn quẩn tìm kiếm những mong muốn thực sự để trả lời cho câu hỏi “Mục đích bạn đến Trái Đất này để làm gì?”. Nhưng rồi nhận ra rằng, mọi ý tưởng sẽ không xuất hiện cho đến khi mình bắt tay vào thực hiện và hoàn thành nó bằng tất cả sự cố gắng, nỗ lực và trách nhiệm của bản thân. Rồi một ngày nào đó, mình sẽ tìm thấy con đường riêng của chính mình. Giống như cuộc thi này, dù không đi được xa hơn như mình mong đợi, nhưng đối với mình, đây vẫn sẽ là một sự khởi đầu cho những trang sách còn lại mà mình sẽ viết nên sau này.

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Du Lịch

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Tổng Hợp

Related Articles

Back to top button